Xuân đã qua rồi Hạ chớm sang Đêm về giá lạnh thức canh tànBuồn thương kiếp số thôi xin chịuBạc phận đời người chẳng dám than Nếu lỡ yêu thương đành lặng lẽDù lầm quý mến chỉ đa mangGặp nhiều trắc trở tình duyên chếtCứ mãi đèo bòng nợ trái ngang Heo may đưa chậm tiết thu sangHiu hắt cành lan hạ úa tànSố kiếp bẽ bàng lòng phải chịu Duyên tình dang dỡ dạ nào than Lao đao thân vạc đành buồn nhậnLận đận nghiệp đời trót nặng mangTừ giã luyến thương đau xót phậnMột đời cô quạnh mãi đa mang.