TA VỚI TA.
Tím ngắt hoàng hôn rơi trên sông Đò ngang lờ lững bóng xuôi dòng Chạnh lòng thương nhớ! Người xa xứ. Khắc khoải hồn tôi, mong nhớ mong! Bèo dạt về đâu, mây lang thang? Cô đơn lẽ bóng mảnh trăng vàng Người ơi! quê cũ buồn hiu hắt Khắc khoải chờ người, thương miên man. Hiên vắng đàn khuya ta với ta! Nổi niềm vò võ nơi phương xa! Ngắm trăng mơ thấy người thương ấy Hương sứ, mờ sương thật đậm đà. Người hỡi, người ơi! đêm dần trôi. Mơ về phương ấy, nhớ khôn nguôi! Thương mảnh trăng gầy trên bến cũ? Nửa còn phiêu bạt nơi xa xôi!. |